Thursday, January 24, 2008


Gửi những người sinh sau
Bertholt Brecht
Thủy Trúc & Diễm Châu dịch
I
Thực vậy, tôi sống vào thời buổi thật đen tối!Chữ nghĩa vô tội là rồ dại. Một vầng trán phẳng Có nghĩa là lãnh đạm thờ ơ. Kẻ đang cười,Đó là vì cái tin khủng khiếpChưa lọt tới tai hắn.Thời buổi gì đâu, khiNói tới cây cối cũng gần như một trọng tội,Bởi đó là im lặng trước bao điều đại ác!Kẻ đang lặng lẽ băng ngang đường kia,Bạn bè hoạn nạnLàm sao còn đuổi kịp?
Quả thật: tôi vẫn còn kiếm ăn được.Nhưng cứ tin tôi đi: ấy chỉ là chuyện may rủi.Không có gì tôi làm biện minh cho việc tôi được ăn no.Do sự tình cờ tôi được miễn. (Nếu vận may lật ngược,Là tôi tiêu.)
Người ta bảo tôi: «Mi hãy ăn hãy uống! Hãy vui vì có được chút gì!»Nhưng làm sao tôi có thể ăn có thể uống, khiTôi giật lấy của người đói cái tôi ăn, vàChén nước của tôi người khác thiếu?Thế tuy nhiên, tôi vẫn ăn vẫn uống.
Tôi cũng muốn là người khôn ngoan.Trong sách xưa có nói khôn ngoan là gì:Đứng ngoài cuộc đấu tranh của thế giới vàQua chút thời gian vắn vỏi không hãi sợ,Lại cũng không dùng tới bạo lực,Đáp trả sự dữ bằng điều tốt,Không thực hiện những điều mình thèm khát, mà quên đi,Khôn ngoan là thế đấy.Tất cả những điễu đó tôi không thể:Thực vậy, tôi sống vào thời buổi thật đen tối!
II
Tôi đã tới các đô thị vào thời kỳ hỗn loạnKhi nạn đói hoành hành ở đó.Tôi đã tới giữa mọi người vào thời của nổi dậyVà tôi đã nổi dậy cùng với họ.Như thế đó thời gian của tôi đã đi quaThời gian mà tôi đã được dành cho trên trái đất.
Cái ăn của tôi, tôi đã ăn giữa những trận chiến,Tôi đã nằm xuống để ngủ ở giữa kẻ sát nhân,Tình yêu tôi chẳng mấy quan tâm,Và thiên nhiên, tôi nhìn ngắm không kiên nhẫn.Như thế đó thời gian của tôi đã đi quaThời gian mà tôi đã được dành cho trên trái đất.
Ở thời tôi những con đường dẫn tới đầm lầy.Ngôn ngữ phản bội tôi với tên đao phủ.Tôi chỉ có chút ít khả năng. Nhưng thiếu tôiBọn chủ nhân hẳn đã vững tin hơn vào quyền lực của họ, tôi đã hy vọng thế.Như thế đó thời gian của tôi đã đi quaThời gian mà tôi đã được dành cho trên trái đất.
Sức lực nhỏ nhoi. Mục tiêuNằm trong cõi xa xôi rộng lớn.Mục tiêu ấy có thể thấy rõ, dẫu như tôiKhó tin được rằng mình có thể đạt tới.Như thế đó thời gian của tôi đã đi quaThời gian mà tôi đã được dành cho trên trái đất.
III
Các bạn, những kẻ sẽ trồi lên khỏi lớp sóngnơi chúng tôi chìm đắm,Hãy nghĩKhi các bạn nói tới những nhược điểm của chúng tôiNghĩ tới thời buổi đen tốiMà các bạn sẽ bước ra.
Bởi chúng tôi đã đi, thay đổi xứ thường hơn thay đổi giày,Qua những cuộc đấu tranh giai cấp, tuyệt vọng,Khi chỉ có bất công mà không có sự công phẫn.
Hơn nữa chúng tôi cũng biết :Cả đến thù ghét sự đê hènCũng làm nét mặt ta biến dạng.Cả đến sự phẫn nộ đối với bất côngCũng làm ta lạc giọng. Ôi, chúng tôiNhững kẻ muốn chuẩn bị cho tình thân ái,Chúng tôi đã không thể thân ái.
Nhưng các bạn, đến khi nào tới lúc đó,Lúc con người trở thành kẻ hỗ trợ con ngườiXin các bạn hãy nghĩ đến chúng tôiVới sự khoan dung.
CUỘC DI CƯ CỦA CÁC NHÀ THƠ
Bertholt Brecht
Thủy Trúc & Diễm Châu dịch
Homère không có nơi ởVà Dante phải lìa bỏ nơi ở của mình.Lý Bạch và Đỗ Phủ phải phiêu bạt qua những cuộc nội chiếnTừng sát hại 30 triệu ngườiEuripides bị người ta hăm dọa lôi ra tòaVà khi Shakespeare gần chết, người ta bịt miệng ông lại.Tìm kiếm François Villon không phải chỉ có nàng ThơMà còn cả công an nữa.Được gán cho danh hiệu «người được ái mộ»,Lucretia bước vào chốn lưu đày,Heine cũng thế, và cũng như thếDưới một mái tranh Đan mạch, Brecht ẩn thân.
Tags: bbvadc Edit Tags
Friday December 28, 2007 - 11:44pm (ICT) Edit Delete
Next Post: Entry for December 29, 2007 Previous Post: Entry for December 28, 2007
Comments(1 total) Post a Comment

Người…
Offline IM
Cang noi cang bi ghet va cang bi chui co ui. Xa hoi minh k cong bang. Ho bat minh tra on bang cach phai bo wa nhung cai loi cua ho. Song cang ngay cang chan co ui!
Saturday December 29, 2007 - 12:05am (EST) Remove Comment

No comments: